Phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ | Tạp chí giáo dục

Date:

Trong nội dung dưới đây, Tạp Chí Giáo Dục chúng tôi gửi đến bạn dàn ý và các mẫu phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ, mời các bạn tham khảo bài viết nhé!

Dàn ý phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ:

Nhằm hỗ trợ các bạn học sinh tìm hiểu tác phẩm “Vợ chồng A phủ” tốt hơn. Chúng tôi xin giới một số dàn ý phân tích tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” cho các bạn tham khảo:

  1. Phân tích đề

– Dạng bài phân tích tác phẩm văn học.

– Vấn đề cần phân tích bao gồm: giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật, cách xây dựng các nhân vật. 

– Phạm vi dẫn chứng thuộc phạm vi văn bản đoạn trích Vợ chồng A Phủ.

  1. Xác định luận điểm, luận cứ 

– Luận điểm 1: Phân tích nhân vật Mị

+ Trước khi trở thành con dâu nhà Thống Lí Pá Tra

+ Sau khi trở thành con dâu gạt nợ

+ Sức sống tiềm tang trong nhân vật Mị

– Luận điểm 2: Phân tích nhân vật A Phủ

+ Số phận, hoàn cảnh của nhân vật A Phủ

+ Tích cách của nhân vật A Phủ

  1. Lập dàn ý phân tích chi tiết truyện ngắn Vợ chồng A Phủ

Dàn ý phân tích tác phẩm vợ chồng A PhủDàn ý phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ

Mở bài

– Giới thiệu về tác giả Tô Hoài là nhà văn của núi rừng Tây Bắc bằng lối hành văn sâu sắc đã lột tả được cuộc sống, nét đẹp của người dân tộc thiểu số nơi đây.

– Giới thiệu truyện ngắn Vợ chồng A Phủ được in trong tập Truyện Tây Bắc. Tác phẩm đã phản ánh được nỗi khổ của người dân Tây Bắc dưới ách thống trị của thực dân Pháp. Đồng thời ca ngợi được sức sống tiềm tàng của con người nơi đây.

Thân bài

1. Nhân vật Mị

a, Trước khi trở thành con dâu gạt nợ

– Mị cũng đã từng là một cô gái người Mông trẻ trung, hồn nhiên, có tài thổi sáo, luôn khao khát đi theo tiếng gọi của tình yêu.

b, Từ khi trở thành con dâu gạt nợ nhà Thống Lí Pá Tra

– Mị sống một cách lầm lũi như con rùa trong xó cửa. 

– Mị bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần, bị đánh, bị trói. 

– Mị bị cấm đoán không được hòa nhập với thế giới bên ngoài. 

– Mị bị chồng trói, đánh đập, bạo lực về mặt thể xác và tinh thần. 

– Tâm hồn Mị trở nên khô héo chỉ còn nỗi cô đơn, trống rỗng. Nhìn ra bên ngoài bầu trời không thể phân biệt đó là sương hay là khói.

2. Nhân vật A Phủ

– Số phận éo le: Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lớn lên đi làm thuê. Vì đánh nhau với A Sử mà bị bắt lại làm người ở gạt nợ cho nhà Thống Lí. 

– A Phủ phải chịu sự đày đọa về mặt thể xác. Anh phải làm những công việc nặng, nguy hiểm: “đốt rừng, cày nương, săn bò tót, …” Và khi không may làm mất bò đã bị trói đứng đến chết.

– Tích cách của A Phủ: 

+ A Phủ là chàng trai khỏe mạnh chăm chỉ, tháo vát, biết gánh vác mọi công việc. Anh là người biết phân biệt đúng sai, biết bất bình trước bất công nên mới đánh A Sử. 

+ A  Phủ luôn kháo khát sự tự do khi cố gắng nén đau để vùng chạy khi được cắt dây trói.

Kết bài

– Giá trị ghệ thuật của tác phẩm đó là sử dụng ngôn ngữ, cách nói đậm chất miền núi. Kết hợp với lối trần thuật linh hoạt cùng sự dịch chuyển điểm nhìn trần thuật, miêu tả thành công tâm lí nhân vật và hình ảnh thiên nhiên.

– Giá trị nhân đạo sâu sắc của truyện ngắn thể hiện ở sự cảm thông với số phận đau khổ của những con người chịu áp bức. Tác phẩm đồng thời tố cáo lên án tội ác bọn thống trị miền núi, bọn thực dân. Từ đó ca ngợi vẻ đẹp và sức sống tiềm tàng trong mỗi con người Tây Bắc.

Sơ đồ tư duy phân tích truyện ngắn Vợ chồng A Phủ:

Sơ đồ tư duy phân tích truyện ngắn Vợ chồng A Phủ

Mẫu các bài phân tích truyện ngắn vợ chồng A Phủ hay nhất 

Dưới đây là một số những mẫu bài phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ hay cho các bạn tham khảo:

Phân tích tác phẩm Vợ chồng A Phủ – Mẫu 1

Bài Làm:

Truyện viết về cuộc sống của người dân cần lao vùng núi cao, dưới ách thống trị tàn nhẫn của bọn thực dân phong kiến miền núi. đặc thù truyện đã vun đắp thành công nhân vật Mị, qua đó ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn, sinh khí tiềm tàng và khả năng tới có cách mạng của quần chúng. Tây Bắc.

Vợ chồng A phủ là một trong các thành công lớn nhất của nhà văn Tô Hoài là truyện ngắn rút ra từ tập” truyện Tây Bắc” viết vào năm 1953.” Vợ chồng A Phủ” là tác phẩm lên tiếng vì con người, tụng ca và bảo vệ con người và là 1 tác phẩm có trị giá nhân đạo sâu sắc.

Truyện viết về cuộc đời của Mị và A phủ ở vùng núi cao Tây Bắc trước và sau lúc tới với CM và niềm cảm thông sâu sắc trước số phận khốn khổ ,bất hạnh tủi nhụckhi bị mất quyền sống của người dân cần lao miền núi dưới ách thống trị của lũ chúa đất và bọn thực dân và qua đấy ca ngợi ý thức CM của họ.

Đọc truyện ngắn ta thực sự xót xa xho Mị, một cô gái Mèo đẹp nết, đẹp người: chuyên cần, đảm đang, hiếu thảo, giàu lòng yêu đời… chỉ vì gia đình nghèo mà Mị phải đi làm con dâu gạt nợ ở nhà thống lí Patra.Cuộc sống ở đây đã biến một cô gái hồn nhiên, tràn đầy sinh khí và giàu ước mơ trở thành một con người khắc khổ, sống lầm lũi như ” con rùa nuôi trong xó cửa”, thậm chí nhiều khi Mị cảm thấy mình không bằng một con vật:” ngày nay Mị tưởng mình cũng là con trâu , mình cũng là con ngựa, là con ngựa phải đổi ở chiếc tàu ngựa nhà này tới tàu ngựa nhà khác, ngựa chỉ biết việc ăn cỏ ,biết đi khiến cho mà thôi…con trâu con ngựa khiến còn mang khi,đêm nó còn đc đứng gãi chân, đứng nhai cỏ, nữ giới con gái trong loại nhà này thì vùi đầu vào làm việc cả ngày cả đêm”…

….Những ngày tết A Sử đi chơi, Mị còn bị trói đứng trong buồng tối, vậy mà lúc vừa được chị dâu cởi trói Mị lại phải đi hái lá thuốc cho chồng, nhỡ mệt thiếp đi thì lại bị A Sử lấy chân đạp vào đầu. Danh tức là con dâu nhà quan nhưng thực chất Mị cũng chỉ là một nô lệ làm việc ko công.Mị ko chỉ bị bố con A Sử bóc lột về sức lao động mà còn bị chúng hủy hoại cả cuộc sông ý thức, ngăn cấm và dập tắt mọi nghĩ suy cũng như ước muốn dù là rất nhỏ của cô gái trẻ. Đã mấy tháng trời đêm nào Mị cũng khóc. Đã mang lúc cô muốn mua đến chiếc chết nhưng vì thương cha, lo cho người cha già yếu ko lo nổi món nợ to nên cô không thể chết,đành quay lại thế cục nô lệ để trả nợ cho cha.

Phân tích tác phẩm vợ chồng a phủ

Phân tích bài Vợ Chồng A Phủ

Bị giam hãm đầy đọa trong loại địa ngục tù đấy, Mị đang chết dần có năm tháng,Mị rất nhiều tê liệt sinh khí. Mị ko còn ý thức về ko gian, thời kì và các mối quan hệ xã hội, không ngày nay và cũng ko sở hữu cả ngày mai.Ở lâu trong dòng khổ Mị đã quen có chiếc khổ rồi.Cuộc đời của Mị chỉ thu lại qua khuông cửa sổ nhỏ bằng bàn tay “mờ mờ”. ” Trăng trắng ko biết là sương hay nắng”.Mị hầu như mất hết cả tinh thần về bản thân và các mong muốn thay đổi cho số mệnh, thậm chí Mị còn không có cả những ý nghĩ về mẫu chết nữa.

Bên cạnh nhân vật Mị là nhân vật A Phủ. A Phủ vốn là 1 tuổi teen chan chứa sức sống, khỏe mạnh, kiêu dũng, cần lao nhiều năm kinh nghiệm với lòng nhiệt huyết sở hữu công tác thế mà chỉ vì một lần đánh nhau mang A Sử – con trai thống lí Patra. A Phủ phát triển thành kẻ đi ở mướn cho nhà thống lí. Cũng như Mị các ngày sống ở nhà thống lí A phủ chịu biết bao sự đầy đọa nhục hình cả về thể xác lẫn tinh thần. Để rồi trong gian khổ hai con người này đã gặp nhau ở sự đồng cảm sâu sắc, ở tình thương con người cùng tình cảnh.

Giá trị nhân đạo còn được mô tả ở chỗ nhà văn lột trần những hành vi, việc khiến cho bạo ngược, đầy bất công ngang trái của cha con nhà thống lí. Chỉ cần xem bí quyết đối sử của A Sử có Mị cũng thấy được điều ấy. Sau lúc bị A Phủ đánh chảy máu đầu, được Mị bóp thuốc cho A Sử không các ko cảm kích mà trái lại lúc Mị mệt quá thiếp đi, A Sử lại tiêu dùng chân đạp vào mặt Mị một phương pháp tàn nhẫn…

Mặt khác giá trị nhân đạo còn được trình bày ở sự cảm thông và thấu hiểu những tâm tư tình cảm,tâm trạng của các con người khốn khổ. Để rồi qua đó tác giả phát hiện ra sức sống tiềm ẩn trong họ và phẩm chất rẻ đẹp của họ. Tiếng khèn, tiếng sáo gọi bạn tình thiết tha bổi hổi. sở hữu Mị, tiếng sáo là tín hiệu của tình ái, hạnh phúc, tự do và cô khao khát đến cháy bỏng: “ngày trước Mị thổi sao giỏi… Mị uốn mẫu lá trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. với biết bao lăm người mê…”.

Mị sống lại các kỉ niệm đẹp đẽ, ngọt ngào có tiếng sáo, Mị trở về với niềm vui sống trong bây giờ. Mị muốn đi chơi. Lòng ham sống của Mị trỗi dậy mạnh mẽ. Quên đi các đớn đau thân xác, Mị đã “vùng bước đi”. mẫu nước mắt lăn trên má Mị đã khơi dậy trong tâm hồn Mị niềm cảm thông sâu sắc khi thấy A Phủ bị trói đứng. Càng thương mình Mị lại càng thưong người. Mị không thể lãnh đạm câm lặng được nữa. Tình thương đã lấn áp cả nỗi sợ và cao hơn cả chiếc chết. Mị đã đi tới hành động cắt dây trói cho A phủ. Đây là thời kỳ tự phát nhưng nó là kết quả vững mạnh thế tất của cả 1 giai đoạn sinh khí ko dừng trong con người Mị.

Chính những phẩm chất tâm h hồn tốt đẹp đã giúp cho Mị và A Phủ sở hữu đủ sinh khí và nghị lực để trỗi dậy, chạy trốn khỏi Hồng ngài, đi mua tự do cho chính mình. Mị và A Phủ đã chạy tới Phiềng xa và giác ngộ cách mạng. từ trong khuất tất, đau thương Đảng đã dẫn đường chỉ lối cho họ, giúp họ sắm ra đường mới: trục đường cách mệnh.

Tóm lại truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” có ý nghĩa tư tưởng nhân đạo sâu sắc. Nó đc tạo nên bởi niềm cảm thông sâu sắc với nỗi đau của con người, sự nâng niu nét đẹp tâm hồn mà hơn cả là sự hướng đến giải phóng cho con người điển hình là căn số của Mị và A phủ.

Xem thêm: Phân tích lưu biệt khi xuất dương

Phân tích bài Vợ chồng A Phủ – Mẫu 2

Phân tích truyện ngắn vợ chồng A Phủ - Mẫu 2Phân tích bài Vợ chồng A Phủ

Truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” được in trong tập “Truyện Tây Bắc” (1952) của Tô Hoài. Tác phẩm đã lột tả được bức tranh hung vĩ của núi rừng Tây Bắc. Nơi đây có những phong tục, tập quán đặc sắc. Nhưng ẩn chứa đằng sau vẻ đẹp hung vĩ đó chính là cuộc sống đầy khốn cùng của người dân thuộc tầng lớp lao động. Tô Hoài đã khắc họa thành công cuộc sống của nhân vật Mị và A Phủ ở Hồng Ngài. Họ phải sống cuộc sống của nô lệ trong nhà thống lí Pá Tra nhưng đã biết vùng lên tìm được lý tưởng sống cho mình. 

Trước khi về làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lí, Mị vốn là một cô gái xinh đẹp, yêu đời. Mị có tài thổi sáo giỏi, “thổi lá cũng hay như thổi sáo” khiến cho bao nhiêu người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mị. Vì hoàn cảnh gia đình, bố mẹ nghèo khổ đến mức phải vay tiền để cưới nhau, cho đến khi mẹ Mị chết vẫn chưa trả hết nợ. Sớm ý thức được hoàn cảnh của bản thân, cô đã nói với bố: “Con nay đã biết cuốc nương làm ngô, con phải làm nương ngô giả nợ thay cho bố.” Mị không muốn bị bán đi làm nô lệ cho nhà Thống Lí Phá Tra. 

Nhưng cuộc đời đã quá khắc nghiệt với Mị, khi cô đã bị A Sử cướp và đem về “cúng trình ma” nhà thống lí. Qúa uất ức, Mị định tự tử bằng lá ngón nhưng cô “không đành lòng chết” vì thương bố. Nhưng sau này khi bố đã chết, Mị chuyển từ thái độ phản kháng trở thành cam chịu hoàn cảnh. Tác giả Tô Hoài đã mô tả “Mị tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa” quần quật làm việc cả ngày lẫn đêm không được nghỉ ngơi. Mỗi ngày trôi qua Mị càng không nói, không cười chỉ lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa. 

Mị đã bị những khổ cực làm chai lì cảm xúc và mất hết ý niệm về thời gian. Thậm chí trong buồng Mị nằm có cái cửa sổ có một lỗ vuông bằng bàn tay, “lúc nào trông ra cũng chỉ thấy trăng trắng, không biết là sương hay là nắng”.Những tưởng Mị đã vô cảm với thế giới bên ngoài nhưng chính trong cái đêm tình mùa xuân ấy. Chính âm thanh của tiếng sáo đã khơi dậy lòng yêu đời, sức sống trong con người Mị. Tiếng sáo đã thức tỉnh tâm hồn bấy lâu ngủ quên của cô.

Lúc này, Mị uống rượu, “uống ừng ực từng bát” như nuốt trôi đi tất cả niềm phẫn uất vào trong. Và tâm hồn Mị lại trở lên “phơi phới trở lại”, cô nhận ra mình vẫn còn trẻ và muốn được đi chơi ngày Tết. Từ mong muốn đã chuyển sang thành hành động: “Mị lấy ống mỡ, xắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng” rồi quấn lại tóc, “lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách” sửa soạn đi chơi.

Nhưng một lần nữa ý chí của Mị đã bị khuất phục. A Sử nhìn thấy Mị định đi chơi thì trói đứng vào cột nhà. Lúc này, Mị duờng như đã quên đi nỗi đau về thể xác để tâm hồn đi theo những cuộc chơi. Mị nhận ra thân phận làm dâu gạt nợ nhà thống lí không khác gì thậm chí là không bằng thân phận của những con trâu, con ngựa trong nhà.

Nhưng ẩn sự cam chịu đó chính là một sức sống tiềm tàng đến mãnh liệt. Điều này được thể hiện qua chi tiết Mị cắt dây trói cho A Phủ. Sau đó Mị đã cùng anh trốn khỏi Hồng Ngài. Mị không chỉ giải thoát cho A Phủ mà còn tự giải thoát cho mình khỏi sự áp bức của cường quyền. 

Không chỉ khắc họa nhân vật Mị, Tô Hoài còn khắc họa nhân vật A Phủ thành công. A Phủ là một chàng trai mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ. Vì mồ côi nên từ sớm A Phủ đã bị bán như một món hàng. Nhưng anh không cam chịu số phận và luốn cố gắng phản kháng lại cuộc sống bất công: “A Phủ gan bướng, không chịu ở dưới cánh đồng thấp, A Phủ trốn lên núi, lưu lạc đến Hồng Ngài”.

A Phủ là một chàng trai yêu lao động, biết làm nhiều việc để tự nuôi sống bản thân. Anh biết “đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và đi săn bò tót rất bạo”. Vì thế người ta truyền tai nhau việc có được A Phủ “cũng bằng được con trâu tốt trong nhà, chẳng mấy lúc mà giàu”. 

Tuy nhiên, số phận không may đã cho A Phủ gặp A Sử. A Phủ đánh A do anh không chấp nhận sự thống trị, lên ngôi của cái ác. Và cũng chính vì thế mà A Phủ phải chịu những trận đòn roi tàn nhẫn. Nhưng lúc này anh “chỉ im như cái tượng đá”. Anh đã biết chấp nhận đi ở trừ nợ cho nhà thống lí. Nhưng cuộc đờ đời lại dìm A Phủ một lần nữa, vì mê bẫy chim mà A Phủ để hổ bắt mất một con bò. A Phủ bị phạt trói đứng vào cột bằng “dây mây quấn từ chân đến vai”.

Tình cảnh này của Mị đã lay động lòng thương cảm của Mị. Cô nghĩ rằng: “Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết” và Mị đã cắt dây trói cứu A Phủ. Hành động “quật sức vùng lên chạy” phần nào cho thấy khát vọng sống, khát vọng chấm dứt thân phận đi ở trừ nợ của anh. Anh đã thức tỉnh để đến với khu du kích Phiềng Sa, tham gia vào cách mạng.

Truyện “Vợ chồng A Phủ” chứa đựng những giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo cao cả.Thông qua tác phẩm, nhà văn Tô Hoài muốn tố cáo chế độ phong kiến và giai cấp thống trị bóc lột con người bằng hình thức cho vay nặng lãi. Vì món nợ của cha mẹ mà Mị bị mang ra làm vật thế mạng. Ông cũng lên án những hủ tục lạc hậu như “cúng trình ma” đã buộc con người vào vòng mê tín, khiến họ không dám thoát ra vòng vây để tự cứu lấy mình.

Tham khảo thêm: Phân tích văn tế nghĩa sĩ cần giuộc

Phân tích truyện ngắn bài Vợ chồng A Phủ – Mẫu 3

Phân tích truyện ngắn vợ chồng A PhủDàn ý phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ

Tô Hoài là một trong những nhà văn tài năng của nền văn học Việt Nam. Ông đã cần mẫn sáng tác trên nhiều thể loại trong đó truyện ngắn một trong những thể loại xuất sắc nhất. Với vốn hiểu biết phong phú, sâu sắc về phong tục tập quán của người dân Tây Bắc. Tô Hoài đã viết rất thành công truyện ngắn Vợ chồng A Phủ. Đây là kết quả của chuyến đi thực tế Tây Bắc của ông.

Trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, nhân vật trung tâm là Mị. Một gái trẻ trung, xinh đẹp nhưng có số phận lại vô cùng bất hạnh. Mị được mô tả là cô gái có nhan sắc rực rỡ, căng tràn sức sống nhất. Không chỉ xinh đẹp, Mị còn rất tài năng. Cô có tài thổi sáo nức tiếng gần xa, được biết bao người mê đắm, ngày đêm thổi sáo đi theo.

Vì món nợ truyền kiếp của cha, Mị đã bị A Sử con trai thống lí Pá Tra bắt về làm con dâu gạt nợ. Cũng chính từ giờ phút đó cuộc đời đầy bi kịch đổ của Mị bắt đầu. Ban đầu khi mới về nhà thống lí, trong Mị vẫn mong manh xuất hiện ý thức phản kháng: đêm nào cô cũng khóc. Cô đã từng nghĩ đến quyết định ăn lá ngón tự tử. Nhưng vì thương cha đã khiến Mị từ bỏ ý định đó, vì nếu cô chết đi, món nợ vẫn còn, cha cô lại phải gánh chịu. Mị chấp nhận quay trở lại với cuộc sống lầm lũi, bất hạnh.

Khi người ta sống trong cái khổ đã quen sẽ mất đi cảm giác về cái khổ, cái bất công. Mị đã từ một người con gái trẻ trung, đầy sức sống, Mị biến thành công cụ lao động, mất đi ý niệm về thời gian, về tuổi trẻ. Không chỉ khổ về thể xác, Mị có nỗi khổ về tinh thần: “Ai có việc ở xa về, có việc vào nhà thống Lí Pá Tra thường trông thấy có một cô con gái ngồi quay sợi gai bên tảng đá trước cửa, cạnh tàu ngựa”, “lúc nào cũng cúi mặt, mặt buồn rười rượi”.

 Và chính Mị từ lâu cũng đã tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa trong nhà này. Tô Hoài bằng biện pháp so sánh đã lột tả được nỗi khổ bị đẩy lên đến tận cùng của Mị. Đặc biệt là hình ảnh ẩn dụ đặc sắc về căn buồng mà Mị ở: “kín mít, chỉ có một cửa sổ lỗ vuông bằng bàn tay, lúc nào nhìn ra cũng chỉ thấy mờ mờ trăng trắng không biết là sương hay là nắng”.

Hình ảnh căn phòng đó cho thấy con người sinh sống mà nó như một địa ngục trần gian dùng để giam hãm cuộc đời Mị. Căn phòng đó chẳng khác gì một nấm mồ chôn vùi thanh xuân, sức sống của Mị. Nhưng ẩn sâu trong tâm hồn tưởng chừng như đã héo úa, không còn niềm tin ấy nữa lại là sức sống tiềm tàng vô cùng mãnh liệt. 

Sức sống mãnh liệt đó của Mị đã được thể hiện rõ nhất trong đêm tình mùa xuân. Tiếng sáo nghe réo rắt từ xa đến gần, ban đầu là ở bên ngoài, sau đó gần như hòa làm một trong Mị: “Rập rờn trong đầu Mị”. Trong tâm hồn Mị sống lại những khát khao được yêu đương, khát vọng được sống hạnh phúc của ngày xưa, từ cõi vô cảm, quên lãng, Mị trở về cõi nhớ. Đồng thời cũng không thể thiếu đi chất xúc tác của hơi men, Mị uống cả hũ rượu, uống ừng ực từng bát, Mị say rồi ngồi lịm đi, mơ màng nhớ về quá khứ tự do.

Những chất xúc tác đó đã tạo nên hành trình vượt thoát, để Mị tìm lại chính bản thân mình. Trong lòng Mị thấy phơi phới trở lại, cái cảm giác mà tưởng rằng bấy lâu nay đã mất. Mị ý thức được rằng: “Mị trẻ lắm. Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi”. Nhưng sự thật phũ phàng, Mị muốn đi chơi nhưng lại không được đi, nên Mị quay về buồng.

Trong hơi men của rượu lại một lần nữa sức sống trỗi dậy. Mị lấy ống mỡ, sắn một miếng thắp lên cho sáng, đây không chỉ là hành động thắp sáng vật lí đơn thuần mà nó còn biểu tượng cho khát vọng, niềm tin được giải thoát, thắp sáng chính cuộc đời Mị. Cô quấn lại tóc, lấy cái váy chuẩn bị đi chơi thì bị A Sử chặn đứng lại bằng hành động vô cùng thô bạo. Mị bị trói đứng ở cột, nhưng A Sử chỉ trói được thân xác Mị, chứ không thể trói được khát vọng, sức sống trong Mị. Trong tâm tưởng cô vẫn thả hồn theo tiếng sáo và những cuộc chơi. Sáng hôm sau Mị tỉnh lại và tiếp diễn chuỗi ngày sống mòn, sống mỏi.

Và để cho cuộc vượt thoát của Mị được thành công, Tô Hoài đã tạo ra tình huống gặp gỡ bất ngờ giữa Mị và A Phủ. A Phủ là người ở của thống lí, do làm mất bò nên bị trói đứng. Sau đêm tình mùa xuân Mị rơi vào trạng thái tê liệt, nhưng gặp A Phủ đã thức dậy trong cô khát vọng sống. Giọt nước mắt “mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen lại” đã có tác động mạnh mẽ đến Mị, khiến Mị ý thức được nỗi đau khổ của mình, tự thương thân và thương người. Điều đó đã dẫn đến hành động cởi dây trói và bỏ đi theo A Phủ, hướng đến cuộc đời tự do, hạnh phúc phía trước.

Ngoài nhân vật Mị, ta cũng không thể không nhắc đến nhân vật A Phủ. A Phủ là người có số phận bất hạnh, cha mẹ mất, cậu trở thành món hàng trao đổi, mất tự do ngay từ khi còn bé. Khi lớn lên do không có nhà cửa, tiền bạc, ruộng nên không thể lập gia đình. Nhưng dù vậy, A Phủ lại mang trong mình những phẩm chất hết sức đẹp đẽ, A Phủ mang trong mình lối sống phóng khoáng, mạnh mẽ, tự lực kiếm sống, vươn lên hoàn cảnh khắc nghiệt để sống, là một con người dũng cảm, tự tin, yêu đời.

Nhưng số phận bất hạnh, A Phủ bị biến thành người ở gạt nợ một cách hết sức phi lí. Cậu bị đày đọa về thể xác, bị lợi dụng sức khỏe triệt để, sức khỏe bị rẻ rúng khôn cùng. Nhưng trong con người ấy vẫn luôn tồn tại khao khát tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Ngay khi được Mị giải cứu, A Phủ và Mị đã cùng nhau bỏ trốn khỏi nơi địa ngục đó để tìm đến một cuộc sống đẹp đẽ, tự do hơn.

Vợ chồng A Phủ là kết tinh của giá trị hiện thực và nhân đạo. Tác phẩm đã lên án tố cáo chế độ phong kiến miền núi chà đạp, áp bức quyền sống, quyền hạnh phúc của con người. Bên cạnh đó tác phẩm cũng thấm đẫm tinh thần nhân đạo: Cảm thương cho số phận những người lao động nghèo bất hạnh, bị tước đoạt đi quyền sống, bị hành hạ cả thể xác và tinh thần. Đồng thời trân trọng, ngợi ca sức sống tiềm tàng, luôn biết hướng đến một tương lai tốt đẹp hơn.

Trên đây Tạp chí giáo dục chúng tôi đã phân tích tác phẩm Vợ Chồng A Phủ. Hy vọng qua bài viết sẽ giúp có thêm những thông tin kiến thức về tác phẩm. Còn nếu bạn thắc mắc gì hay vấn đề gì không hiểu khi đọc bài viết này; thì hãy bình luận dưới bài viết nhé. Chúng tôi sẽ giải đáp những thắc mắc đó cho bạn một cách chi tiết nhất.

Share post:

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here